Câu hỏi được đặt ra là : Ta
có nên nghiêng người khi đang chạy?
Và đây là câu trả lời của tôi: Nếu bạn không
cho rằng việc nghiêng người sẽ giúp ích cho bạn thì đừng có làm. Nếu bạn tin rằng
việc đó sẽ có lợi cho bạn thì hãy trải nghiệm hiệu quả của nó trước khi đưa ra
quyết định.
Một vài “chuyên gia” nói rằng trọng
lực sẽ không đẩy bạn tiến về phía trước. Nhưng đây là một điều rất thú vị vì
tôi đã và đang sử sụng trọng lực theo phương pháp Khí công bộ 5 năm nay. Tôi
không đẩy, vươn người hay kéo để di chuyển về phía trước. Vậy tại sao các
chuyên gia lại cho rằng điều đó không khả thi? Có lẽ vì:
Họ chưa bao giờ thực sự thử làm điều
này.
Họ cho rằng họ đã thử nhưng không
cảm nhận được điều gì.
Có một bức màn che phủ suy nghĩ của
những tâm trí khép kín.
Nó có vẻ khá lúng túng, nhưng điều
đó chỉ có thể là tôi. Nhưng cuối cùng nó thực sự không có vấn đề gì khi họ nói
lý do tại sao. Điểm mấu chốt là tất cả mọi người có một sự lựa chọn, và hy vọng
rằng sự lựa chọn này dựa trên kinh nghiệm cá nhân. Thành thật mà nói, tôi dựa
vào kinh nghiệm riêng của tôi trước khi tôi tin vào một cuốn sách giáo khoa, một
ý kiến, một nghiên cứu hoặc thử nghiệm của người khác. Tất cả điều đó tôi chỉ coi
là thông tin tham khảo, đầu vào cho những thử nghiệm của bản thân.
Vì thế đây là một bài tập thử nghiệm
cho bạn:
1.
Đứng thẳng
người và kéo thẳng phần cổ gáy. Thả lỏng hai đầu gối.
2.
Cảm nhận hai
bàn chân đứng “phẳng” trên mặt đất.
3.
Nghiêng toàn
bộ cơ thể từ mắt cá chân (như hình vẽ). Không được gập eo hay để đầu hay cằm của
bạn nhô ra trước.
a
Trong tư thế này, bạn có
cảm thấy mình có thể ngã về phía trước?
Hầu hết mọi người sẽ trả lời là Có,
họ cảm thấy trọng lượng cơ thể dồn về phía trước bàn chân và có cảm giác muốn bước
một bước về phía trước.
Mọi người mà tôi huấn luyện đều đồng
ý với điều này suốt 4 năm qua.
Bạn cảm thấy một lực kéo về phía
trước nhưng bạn chưa tiến về phía trước. Điều này có nghĩa là còn có lực kháng
lại hoặc một cái chốt phanh ở đâu đó.
Bạn có cảm giác bị phanh
hãm lại ở đâu trên cơ thể?
Đa số người tập sẽ nói về sự căng
cứng bàn chân nhưng sự căng cứng có thể xuất hiện ở bất cứ đâu làm kìm hãm hoặc
ngăn trở sự nghiêng người.
Điều gì sẽ xảy ra nếu bạn
giải tỏa sự căng cứng?
Sẵn sàng nào 3,2,1, buông lỏng …
phần lớn mọi người lúc này sẽ bước tiến lên một bước.
Bạn có phải đạp chân để thực hiện bước tiến?
Câu trả lời hầu hết là Không.
Bạn có phải nghĩ về việc đưa chân lên để bước?
Đa số câu trả lời lại là
Không.
Điều gì sẽ tới nếu ta có thể biến chạy bộ thành một chuỗi các cú ngã nhỏ
và những bước chân nhỏ như vậy có thể giúp bạn chạy mà “không dung tới sức mạnh
đôi chân”?
Giờ là một thử nghiệm khác cho bạn:
1. Đứng thẳng dậy và vuốt thẳng cổ gáy.
2. Cảm nhận bàn chân đứng “phẳng” trên mặt đất.
3. Để các ngón tay trỏ vào phần xương hông
(như hình vẽ).
4. Từ khớp hông, gập người về phía trước.
Trong tư thế thứ hai này, bạn có cảm giác mình có thể đổ về phía trước
không?
Hầu hết câu trả lời là Không vì họ không cảm thấy trọng lượng cơ thể dồn
ra trước hai bàn chân hay cảm giác muốn bước đi. Họ chỉ nói về những nỗ lực để
duy trì tư thế công gập này.
Tại sao vậy?
Đơn giản là trọng lượng không tác động đến bạn như cách trước đó.
Từ các thử nghiệm này, ta rút ra những lưu ý sau:
·
Tạo Cột (tư thế thẳng)
·
Nghiêng Cột theo trọng lực để trọng tâm của Cột ngả ra trước điểm tiếp xúc
với mặt đất.
·
Kết quả là lực kéo về phía trước tác động lên cây Cột. Đó cũng giống như
điều xảy ra với một cái cây đổ.
Trong bài tập đầu tiên, trọng tâm của cơ thể dịch chuyển về phía trước
... do đó ta có cảm giác của một lực kéo về phía trước. Trong bài tập thứ hai,
trọng tâm của cơ thể vẫn ở ngay phía trên bàn chân ... do đó không có lực kéo về
phía trước vì lực hấp dẫn vẫn chỉ là một lực hướng xuống.
Tỷ lệ thành công rất cao của tôi trong việc giúp mọi người cảm thấy sự
khác biệt trong hai bài tập này - và nhìn thấy những khoảnh khắc AHA trên khuôn
mặt của họ, tôi chỉ có thể giả định rằng các chuyên gia đã chỉ đơn giản là
không thử nó hoặc là họ không cảm thấy họ cần phải thử nó.
Lặp lại câu hỏi: Sẽ thế nào nếu ta có thể biến hoạt động chạy thành một
chuỗi các cú ngã nhỏ như vậy mà bạn có thể chạy "mà không sử dụng đôi chân
của bạn"?